Ngày xưa, trong một ngôi làng nọ, có một người con gái tên là Bưởi. Nàng nổi tiếng khắp vùng vì mái tóc dài óng mượt và mùi hương thơm mát như nắng sớm. Nhiều cô gái trong làng đến hỏi nàng bí quyết chăm sóc tóc, nhưng nàng chỉ mỉm cười và không nói.
Lúc đó, đất nước rơi vào hạn hán, cây cối khô cằn, người dân bệnh tật khắp nơi. Nàng Bưởi, thương dân làng, đã lên núi xin gặp Thần Cây Cỏ xin một phép màu để chữa bệnh cho dân. Thần nói: “Muốn giúp dân, con phải đánh đổi chính vẻ đẹp của mình.”
Không do dự, nàng đồng ý. Ngay lập tức, mái tóc dài óng mượt của nàng rụng xuống, làn da biến thành màu xanh nhạt, tỏa hương thơm nhẹ. Nàng hóa thân thành một trái bưởi, tròn đầy, vỏ xanh thẫm, bên trong mọng nước ngọt lành. Vỏ ngoài của nàng – thứ chứa hương thơm dịu mát và tinh dầu quý – chính là món quà thiên nhiên để chữa bệnh và chăm sóc con người.
Từ đó, dân làng dùng vỏ bưởi để trị ho, chăm tóc, giải độc, và mùi hương ấy mãi nhắc về nàng Bưởi hiền lành, can đảm.
🍊 Góc nhìn thực tế – Lịch sử và nguồn gốc của quả bưởi:
Bưởi (tên khoa học Citrus maxima) là loài cây bản địa ở Đông Nam Á.
Được trồng ở Việt Nam, Trung Quốc, Ấn Độ từ hàng ngàn năm trước.
Trong y học cổ truyền, vỏ bưởi được gọi là “Cam phao”, dùng để:
Giảm ho, long đờm.
Chống đầy hơi, khó tiêu.
Làm tinh dầu trị rụng tóc, thư giãn.
Vỏ bưởi xuất hiện trong nhiều bài thuốc cổ của Đông y Việt Nam, Trung Hoa.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.